Bao năm mộ mẹ đơn sơ/ Tròn quanh nấm đất một bờ gạch đơn/ Cỏ xơ xác lẫn chân hương/ Nghiêng nghiêng ngọn khói ngả vương gió chiều...
Tạ mộ
Bao năm mộ mẹ đơn sơ
Tròn quanh nấm đất một bờ gạch đơn
Cỏ xơ xác lẫn chân hương
Nghiêng nghiêng ngọn khói ngả vương gió chiều.
Đắng cay đời mẹ chịu nhiều
Nằm trong đất vẫn còn nghèo mẹ ơi!
Xung quanh bao mộ lên đời
Lăn sơn, ốp đá, quét vôi… đủ mầu
Người túng thiếu, kẻ sang giầu
Ở nơi nghĩa địa đua nhau xây mồ.
Chắp tay xin mẹ thương cho
Cháu con bấn bíu, nghĩ lo hàng ngày
Đứa thì bệnh tật lắt lay
Đứa thì xuôi ngược gặp đầy rủi ro
Cố bằng được như người ta
Chúng con xây để mộ nhà cao thêm
Tấm bia vẫn tấm bia đen
Tên người gợi dáng mẹ hiền năm nao
Tâm thành xin với trời cao
Tấm lòng hiếu nghĩa…gửi vào khói bay
Nhớ ơn công mẹ cao dày
Mẹ thương, mẹ nhận lễ này, mẹ ơi…
Thanh Ứng(Văn nghệ trẻ)
Thơ dâng mẹ
Nợ ngày giờ lấn sang đêm
Se lòng nhớ mẹ chợt thèm vòng tay
Vịn vào bậu cửa gió lay
Sương hay nước mắt mờ bay cuối trời
Khàn hơi gọi mãi mẹ ơi!
Dư âm hụt hẫng nghẹn lời xưa ru
Thời gian vó ngựa sa mù
Đâu còn dáng mẹ trăng thu đẹp rằm
Xót nhòe hạt bụi trăm năm
Tự dưng khóe mắt cứ chầm chậm cay.