Anh có nghe hạ về gõ cửa?
Anh nghe không mùa Hạ về gõ cửa?
Phượng nghiêng rơi, bằng lăng tím nao lòng
Ve khắc khoải điệu buồn ru nỗi nhớ
Cuốn vào đời kỷ niệm hóa xa xôi
Anh thấy không mùa Hạ đã nghiêng rơi?
Thổn thức cả những khoảng trời rực nắng
Khát khao ủ giữa muôn tà áo trắng
Bước chông chênh những lối nhỏ vào đời
Anh có nghe bao khúc nhạc không lời?
Tha thiết gửi vào những đêm mùa Hạ
Tiếng dế ngân giữa đô thành xa lạ
Bỗng bồi hồi, thổn thức nhớ quê xa
Anh có nghe tình yêu của hai ta?
Vẫn rực cháy giữa khung trời mùa Hạ
Đã đi qua giông bão đời nghiêng ngả
Vẫn đắm say chẳng vương chút nhạt nhòa!
(Dương Thiên Hương)
Nỗi nhớ bằng lăng
Ngõ nhỏ dẫn vào nhà em
Có cây bằng lăng mùa này hoa nở
Màu tím ngát trong nắng hè rực rỡ
Từng cánh hoa rơi nhuộm tím bước em về.
Lặng lẽ tháng ngày đứng dưới trời kia
Mê mải tiếng chim xanh, vòm lá biếc
Bằng lăng ơi vô tư cây có biết
Một màu hoa dâng thành nỗi nhớ thầm.
Cây bằng lăng trước ngõ nhà em
Để chân ai đi về không lạc bước
Phút chia xa chẳng thể nào nguôi được
Một sắc hoa rơi tím ngõ mong chờ.
Hà Văn Thể (VNCA)
(Theo quehuongonline.vn)
Ý kiến bạn đọc
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn